Nhớ thương
Hoa rơi lá rụng tơi bời
Mặt hoa xa cách tháng ngày nhớ thương
Nhớ ai bao nỗi đoạn trường
Nhớ ai suối lệ sầu thương tuôn giòng
Đầy vơi riêng một tấc lòng
Biết đem tâm sự ngỏ cùng ai hay
Mong cho gió thổi mây bay
Cùng trăng xin gửi muôn lời nhớ thương
Lầu cao dạo phím đàn cầm
Trăng soi hoa tỏ đầy vườn mãn khai
Tương tư chưa dứt một bài
Lệ rơi chan chứa ngưng dây đàn chùng
Tiếng rằng sâu nhất sông Tương
Làm sao sánh với niềm thương gửi người
Sông sâu có đáy người ơi
Lòng ta thương bạn trùng khơi vô bờ
Sông Tương thương nhớ ngẩn ngơ
Hai đầu sông luống mong chờ gặp nhau
Nhớ thương mà chẳng thấy đâu
Xin cùng uống nước sông sâu nhớ người
Mộng hồn bay chẳng tới nơi
Xin lìa xác để tới nơi gặp người
Tương tư ngơ ngẩn bồi hồi
Biết yêu là khổ tình người vương mang
Nhớ thương thương nhớ miên man
Nhớ thương vô hạn muôn vàn nhớ thương
Hay đâu bể khổ tình trường
Thà xưa đừng gặp đừng thương nhớ người.
Lương Ý Nương
Quỳnh Chi phóng dịch (28/4/2004)